| Tiêu đề:
Mẹ Maria trong cuộc đời ẩn dật của Đức Giêsu
Đức giáo hoàng Gioan Phaolô II
Tân ước không cung cấp tin tức về những năm ẩn dật của Chúa Giêsu tại Nazaret. Đó cũng là những năm ẩn dật của Mẹ Maria. Trong bầu khí trầm tĩnh và cần cù làm việc, Mẹ cố gắng tìm hiểu thêm về bản tính và sứ mạng của Con mình. Đây là thời kỳ mà Mẹ tiến triển về đức tin, đức cậy, đức mến khi sống kề bên Chúa Giêsu. Đây là một mẫu gương cho cuộc sống của chúng ta, “được ẩn dật” với Chúa Kitô.
1.- Các Phúc âm cung cấp cho chúng ta rất ít dữ kiện về những năm tháng Thánh gia sống ở Nazaret.
Thánh Matthêu kể lại quyết định của thánh Giuse, sau khi từ Ai cập trở về, đã định cư Thánh gia tại Nazaret (xc. Mt 2, 22-23), nhưng ông không cho chúng ta thêm một tin tức nào khác, ngoại trừ ông Giuse làm nghề thợ mộc (x. Mt 13, 55). Về phần mình, thánh Luca hai lần nói tới việc Thánh gia trở về Nazaret (xc. Lc 2,39.51) và cung cấp hai chỉ dẫn ngắn ngủi về những năm thiếu thời của Đức Giêsu, trước và sau trình thuật của cuộc hành hương về Giêrusalem: “Hài nhi lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan và hằng được ơn nghĩa cùng Thiên Chúa” (Lc 2,40) , và “ Đức Giêsu, ngày càng khôn lớn, và được Thiên Chúa cũng như mọi người thương mến” (Lc 2, 52).
Khi ghi lại vắn tắt cuộc đời của Đức Giêsu như vậy, có lẽ Thánh Luca đã ghi nhận từ những ký ức của Đức Maria liên quan tới một giai đoạn sống rất thân mật với Con mình. Sự kết hợp giữa Đức Giêsu và Đấng “Đầy ơn phước” vượt xa mối tương quan thường tình giữa bà mẹ với đứa con, bởi vì nó được cắm rễ trong một điều kiện siêu nhiên, và được củng cố bằng việc cả hai đều thuận tuân theo ý định của Thiên Chúa.
Như vậy có thể kết luận được rằng bầu khí an bình của nhà Nazaret cũng như quyết tâm thi hành kế hoạch của Thiên Chúa, đã mang lại cho sự kết hiệp giữa hai mẹ con một sự sâu sắc lạ thường vô tiền khoáng hậu.
2.- Nơi Đức Maria, ý thức về việc chu toàn một sứ mạng đã được Thiên Chúa giao phó đã mang lại một ý nghĩa cao sâu cho cuộc sống hằng ngày. Đối với Người, những việc làm đơn sơ khiêm tốn hàng ngày mang một ý nghĩa đặc biệt, bởi vì được Người đánh giá như là sự phục vụ sứ mạng của Đức Kitô.
Mẫu gương của Đức Maria soi sáng và khích lệ kinh nghiệm của biết bao nhiêu phụ nữ thực hành công tác hằng ngày giữa bốn bức tường của căn nhà mình. Đó là một công tác khiêm tốn, ẩn dật, lặp đi lặp lại, và thường không được đánh giá đúng mức. Tuy vậy, những năm tháng mà Đức Maria trải qua tại nhà Nazaret đã bộc lộ cho thấy những tiềm năng mãnh liệt của tình yêu chân chính và của sự cứu độ. Thực vậy cuộc sống đơn sơ của biết bao nhiêu bà nội trợ, một khi đã được nhận thức như là sứ mạng phục vụ và yêu thương, thì nó gói ghém một giá trị phi thường trước mắt của Thiên Chúa.
Có thể nói được rằng cuộc sống tai Nazaret, đối với Đức Maria, không phải chỉ là cuộc sống nhàm chán. Khi được tiếp xúc với Đức Giêsu đang dần dần trưởng thành, Mẹ Maria cố gắng đi sâu vào mầu nhiệm của Con mình, trong sự chiêm ngắm và thờ lạy.
Thánh Luca đã viết: “Bà Maria đã lưu giữ tất cả những điều này suy niệm trong con tim” (2,19; xc. 2, 51). “Tất cả những điều này”: đó là những biến cố mà Đức Maria đã vừa giữ vai trò chủ động vừa giữ vai trò chứng kiến, khởi sự từ cảnh Ttruyền tin, và nhất là tất cả cuộc sống của Hài nhi.
Mỗi ngày được sống gần kề Đức Giêsu là một lời mời gọi hãy tìm hiểu Người hơn, khám phá ra sâu xa hơn ý nghĩa của sự hiên diện và của mầu nhiệm bản thân Ngài.
3.- Có lẽ có người sẽ nghĩ rằng đối với Mẹ Maria việc thực hành đức tin là điều dễ dàng, bởi vì Người được chung đụng với Đức Giêsu mỗi ngày. Tuy nhiên, cần phải nhớ lại rằng những khía cạnh ngoại thường của bản thân của Chúa Con thường là được che kín. Cho dù cung cách đối xử của Ngài thật là gương mẫu, nhưng Ngài đã sống một cuộc đời giống như bao nhiêu người cùng trạc tuổi. Trong vòng ba mươi năm sống tại Nazaret, Đức Giêsu đã không tỏ lộ những đức tính siêu việt và không làm một phép lạ nào. Lúc Đức Giêsu bắt đầu một vài việc phi thường vào lúc khởi sự sứ mạng đi rao giảng, thì thân nhân của Người (được Phúc âm gọi là: các “anh em”) đã cảm thấy có bổn phận phải dẫn đưa Ngài về nhà, bởi vì - theo vài ý kiến chú giải- họ cho rằng cách hành động của Ngài mang triệu chứng bất bình thường (xc. Mc 3,21).
Trong khung cảnh cần cù tại Nazaret, Mẹ Maria cố gắng tìm hiểu đường hướng mà Chúa Quan phòng dành cho sứ mạng của Con mình.
Về điểm này, Mẹ Maria đã nghiền ngẫm cách riêng về câu nói mà Đức Giêsu đã trả lời tại đền thờ Giêrusalem khi lên mười hai tuổi: “Các vị không biết rằng con phải lo lắng về công chuyện của Cha con sao?” (Lc 2, 49). Khi suy gẫm điều đó, Đức Maria có thể hiểu rõ hơn ý nghĩa của việc Đức Giêsu là Con Thiên Chúa và về chức làm mẹ của mình; bà cố gắng quan sát qua những cử chỉ của con mình, những nét biểu lộ sự tương đồng Ngài với Đấng được gọi là “Cha của con”.
4.- Sự thông hiệp đời sống với Đức Giêsu, tại nhà Nazaret, đưa Đức Maria không những tiến triển “trên cuộc cuộc lữ hành đức tin” (HT 58), mà cả trên con đường hy vọng nữa. Được nuôi dưỡng với việc nhắc lại biến cố Truyền tin và những lời của ông Simêon, nhân đức này[3] trải dài suốt trọn cuộc sống dương thế, nhưng nó đã được thực hiện cách riêng trong khoảng ba mươi năm thinh lặng, ẩn dật tại Nazaret. Sau những bức tường của Nazaret, Đức Trinh nữ đã sống đức hy vọng ở cao độ. Người biết rằng sự trông đợi của mình không hão huyền, tuy dù Người không biết chừng nào và bằng cách nào Thiên Chúa sẽ thực hiện những lời hứa. Trong cảnh đêm tối của đức tin và không thấy những dấu hiệu lạ kỳ báo tin khởi điểm sứ vụ Mêsia của Con mình, Mẹ Maria đã hy vọng bất chấp những dấu hiệu hiển minh, trông chờ từ nơi Chúa việc thực hiện những lời hứa.
Gia đình Nazaret là khung cảnh cho sự tăng trưởng về đức tin và niềm hy vọng, và cũng là nơi chứng tá của tình yêu. Tình yêu mà Đức Kitô muốn chiếu tỏa trên thế giới đã được khơi lên và bừng cháy trong con tim của Đức Mẹ: chính nơi tổ ấm gia đình mà việc loan báo Tin mừng tình thương của Thiên Chúa được chuẩn bị. Khi nhìn tới nhà Nazaret, khi chiêm ngưỡng mầu nhiệm cuộc đời ẩn dật của Đức Giêsu và của Đức Maria , chúng ta được mời gọi hãy nghĩ tới của chính cuộc đời chúng ta, cuộc đời - mà thánh Phaolô đã nói - “ẩn dật với Đức Kitô trong Thiên Chúa” (Cl 3, 3).
Thường thường đời chúng ta là một cuộc sống khiêm tốn, ẩn dật trước mắt người đời, tuy nhiên theo gương của Đức Maria, cuôc đời này có thể bộc lộ những tiềm năng cứu độ, khi chiếu tỏa tình yêu và sự an bình của Đức Kitô.
[1] Xem lại bài 17-18. [2] Chủ đề này cũng gắn liền với việc tôn kính “bảy sự đau đớn” của Đức Mẹ. [3] Nhân đức “hy vọng” cũng là nhân đức “trông cậy”. Dịch và giới thiệu: Lm Giuse Phan Tấn Thành, OP. | |